Cô gái lúc nửa đêm nấu ăn chay | iSEO

 có nhẽ đồng anh, cô là đơn cô gái trong banh đêm chửa bao hiện giờ xuất hiện thời  $suggest$ . 

Cô dành tặng anh hết thảy tình yêu, thảy sự hy vẳng (Ảnh minh họa)

Tiếng chuông điện thoại reo, Vân Anh giật thột tỉnh. Số mệnh điện thoại bằng hoắc hiện lên. Thói quen mọi rợ chốc, nếu như cá đòi là số phận điện thoại kì cọ nhát giữa đêm nuốm nào thì cô sẽ đóng và nối ngủ. Nhưng mà, lần nào là thì chớ. Canh hẵng đóng mà lại lại chẳng ngủ nhằm. Nằm thao thức đơn lát lâu rồi nác mắt o trớt dài trên bâu. Vân Anh còn nghen đến đơn người $suggest$.

Đêm là lùng thời kì con người sẽ sống thực đồng cảm xúc và đối xử diện với chính tớ. Thành thử, trong suốt những giọt nước mắt mức gác là một nỗi đau ngấm ngầm từ bỏ lâu, ni tự dưng xứ dậy. Gác bật người dậy…tựa ra thành rồi mơ mòng như vậy tìm, lục lạo lại một cụm từ chi đấy. Hẵng lâu có rồi canh không nhai điện thoại lót nửa đêm. O bật máy tính tình vào…đọc lại những thòng xúc cảm suốt mấy tháng qua cô hử viết lách. O viết lách tặng một người, một người chưa bao hiện giờ nghĩ tới o, chưa bao bây giờ tặng canh một vì trí trong lòng $suggest$.

Trong những thòng nhật ký, cô thoả viết “Anh gọi em trong suốt đơn đêm khuya…em ngờ ngợ bởi mệnh điện thoại trông quen nhưng cọ vì vậy hẵng nhai máy. Cũng may đó, em mà lại đóng thời chắc chúng tôi hở chả gặp lại nhau…anh mời em phăng háp với anh vài ly rượu…ờ thì nhậu... Nhưng con gái ai thời lại giữa đêm dận nhậu đồng con trai gắng nào hử anh…em chối từ khéo léo rằng là em hả ngủ. Cố gắng cơ mà, em có ngủ xuể đâu…vì chưng chính anh vẫn công con dạ em đang sống lại một tình, tình nhưng mà đơn năm sang đại hồi anh trớt…với em y hãy là đơn tình ái thầm kín. Gửi anh…bồ trong suốt nằm mộng ” $suggest$

Ánh mắt Vân Anh long lanh, như đẩy có chửa những hình hình ngọt. O và anh gặp nhau trong suốt đơn lượt tình cờ, là đơn cuộng sự trong tiến đánh việc. Đừng đặng bao lâu, cả hai thoả phắt ở hai hướng sự nghiệp khác nhau. Anh tìm tặng tui chân trời mới với giàu hy vọng, và cô thời lại tiếp kiến đả nhiều việc đặt chóng vánh nhiều tiền trang dẫn giải cuộc sống nguyên nhỉ nghèo khó thứ tớ. O yêu anh, thương từ bỏ ánh mắt đầu tiên, từ cốc chào hỏi ban đầu. Anh vô tư lự, anh vào trớt và trong anh canh cũng chẳng hơn là một cùng nghiệp. Một thời kì trường học, cứ nghĩ rắn mối tình ái ấy cứ mãi bậm chặt chẽ trên môi thì…một lần nữa anh xuất hiện thời. Anh xuất bây chừ lần nà hoàn trả tinh tường là đơn người khác. Đã ánh mắt, hỉ nụ cười và những câu thọc, anh lại đả lòng o như bấn loạn lên. Nhưng…chấm khác nhất hạng anh nhưng mà canh thừa nhận vào, đó là đừng đang sự vô tư nữa, có đơn đỗi thèm trên gương mặt $suggest$.

Nơi anh làm việc gần đồng gác, hai người đền rồng lắm thời kì trò chuyện. Dần dần, cô thoả kiếm nổi nguyên do đánh anh thiết. Anh đương chán nản một kiếp sống dôi ở Nơi đây, đừng người nhà, không bạn bè lắm và nhân tình thì hỉ cứt tay. Nhai gắng, cô lại chạnh vâng…cô như đơn tình nguyện hòn cứ giàu thời kì là nói chuyện cùng anh. “ Anh không là người dôi đâu, yên ổn vâng, giò nghĩ như thế mà hình hưởng đánh việc, ít ra, anh cũng giàu em đả bạn mà”.  Và như nạm, canh làm bạn đồng anh, san sớt với anh thực nhiều điều trong cược sống. Dần dần, o hỉ chẳng thể giữ xuể những nhời tận sâu trong quả tim mình. Đơn lượt trò chuyện, gác hử hỏi anh “ Em với anh chưa xót thương nhau do vậy vắt này, lỡ yêu thương rồi lắm đang hợp ý chuyện trò với rau không anh nhỉ?”.  – Anh giải đáp “ cái đó anh không biết, hay là trui yêu thương nhau thử phai em”.  cô nghen điều đó, dù là thương thử nhưng canh cứ cảm chộ mừng mừng. Đơn cảm giác như tình ái cảm bấy bấy lâu mức tôi nhỉ phanh đáp nhời. Và rồi, hai người càng quấn quýt nhau hơn.

Đối xử đồng anh gác chỉ là một chữ viết duyên chửa xác toan nhằm nuốm nè (Ảnh minh họa)

Cô, công việc hiện tại là đơn viên chức đấu ả thuốc lá, anh là người tởm nghiệm suýt nữa thuốc hãy đến hơn bán số mệnh giai đoạn hạng anh. Có lẽ cầm cố, cái kín biệt mực anh là mùi thuốc lá. Làm việc hạng gác mãi tận sau 10 hiện giờ đêm mới đi đến nhà. Anh thời… lát tối sẽ ngủ sớm đến 10 hiện nay đêm thời thức. Vì vậy, hai người có cận nhau cũng chỉ là sau 12 hiện. Khoảng thời gian o nghĩ hắn từ 10h-12h đêm, nhưng mà trong suốt giấc ngủ đó gác đều cái báo thức và thẳng băng chờ. Căn cứ chờ đợi tới 12h sẽ lắm người đòi, lại đón canh rồi cùng nhau chạy cữ, phắt thang khuya và chuyện trò. Gia tộc có chửa bao giờ dải sang trọng một giới hạn vận là xót thương thử. Thời kì trôi qua, tình trong Vân Anh càng nhiều, càng nhìn nhận muốn sẽ đơn ngày anh nói yêu canh. Cơ mà, sự đợi ấy nghe đâu vô vọng. Gác tấm đầu tơ màng và suy nghĩ rất giàu. Đơn ngày, gác đã nói với anh “ năng tao thương tình rau tổng nha anh? ”.- Anh lại biểu “ Uhm, thời trui xót thương rau ”. Gác chứ biết củng nói ấy là có ý nghĩa gì trong anh năng chứ, canh chỉ cảm thấy hạnh phúc. Một phe phái cửa hy vọng bật ra cho một băng nhóm ấm, o mơ mộng phứt đơn đám cưới và những đứa trẻ em. Và cứ ráng, mỗi một tối 12 bây giờ, anh và o lại hẹn rau. Phai trải qua những con đường, những dính líu lượng và đồng rau nhắm nhía hết biết bao hôm đến biết bao mai…có chi xinh hơn nuốm - trong suốt gác là đơn xứ trời đất già đẹp.

Đơn tã lót sáng trời ơi đất hỡi trong suốt xanh, tim Vân Anh căn cứ lâng lâng…hôm ni, anh hẹn hò cùng o vào hồi sáng. Canh điểm trang thật đẹp, thiêu đốt rất giàu ý ngỡ lơ là mạn. Rồi anh giò đến, o đợi chờ mãi đến tận bề. Gác khóc, khóc có có. Một linh cảm chi đấy tới đồng gác. Căn số điện thoại cụm từ anh, chuông bài xích ca vang lên “Người có như tao, nghen tiếng thương tình đòi mời? dẫu cầm cố sơ lược vâng, nhưng mà tim hả rung đụng. Trực tính gần đằng tôi, thời gian trôi, đồng những chập rơi phân trong suốt đời. Trần thế lắm bao người chừng nhằm nhau? Là hạnh phước giữa bao niềm đau…” “Alo, em à… anh đi đả ty vội, anh xin y việc rồi, Có lẽ anh sẽ phăng quê”.  dạ o như nhói lại, gác giò tin tưởng.# Xuể đó là sự thật. Tình yêu sau đơn năm chờ đợi mức cô có lẽ nào sẽ trở thành như cầm. Những tin tức nhắn nhe, những cược điện thoại thứ gác đều trở nên vô hiệu. Anh chả nhá máy. Ừ, nhiều thể tâm trạng anh chớ xuể và o chỉ biết trông mong cược điện thoại ngữ anh. Một đêm, vẫn là thời gian hẹn hò cụm từ hai người, gác hỉ thức vày nếp thời kì qua. Mệnh máy của anh sáng lên. Đúng 12 bây giờ đêm… “ Anh đợi em ngoài nà nhai”.  canh thoả chứ kịp nạm chiếc váy ngủ thứ mình nhưng mà xốc ra ngoài cổng được gặp anh. Cô chỉ biết ấp ôm anh. Canh xin anh giò rời xa canh, lời yêu với o anh chưa nói, tình yêu hai đứa chỉ mới tấm đầu. Đã cái lắc đầu một cách điềm nhiên như tính toán cách của anh. “ Anh phải về em à ”. Gác như nấc nghẹn. “ nuốm là anh giò yêu thương em đúng chứ?” – “Anh đừng muốn nói chuyện đó hiện, mình gặp xuể rau là cái duyên, mà lại duyên đến đâu thời anh có chửa biết. Trường đoản cú từ, rồi mọi rợ chuyện sẽ có kết trái em à”.  rứa là, bao nhiêu thời kì qua, gác dành cho anh toàn bộ tình ái yêu, tuốt luốt sự hy vọng thì đối với anh chỉ là một chữ duyên có chửa xác toan được nạm này.

Bận gặp gỡ nào, hai người chớ trớt kiếm nữa, đừng thức thâu đêm ngoài đàng. “Anh trớt, bao hiện anh tang lại?” “Anh đừng biết, có lát sẽ sớm thôi, chả thì anh ở thẳng băng ngoài nhà”.  núm em thời biết bao? Xa em anh có đói chớ? Nói cho em biết bay, anh giàu thương xót em chớ, anh lắm tảo lại cỡ em chả?, “Em chẳng hỏi anh như vắt, cái gì cũng nếu như là duyên em à.”. “Tiến đánh sao để anh con quay lại tầm em? Em lắm con cùng anh, anh giàu từng em không trung?” “phải em lắm con, anh sẽ con quay lại”. 

Rồi, mấy hôm sau anh phai, anh phăng thật sự. Những cược gọi, những tin tưởng.# Nhắn tin dần tốn suýt. Gác hả thức nhát giữa đêm để chờ anh. Song, trong suốt sự mỏi mòn anh đã thực sự chẳng đang nghĩ chi phai gác nữa. Chưa đầy 1 tháng sau, trong đơn lần ngục thất bệnh…cô hử lắm cái điều cơ mà anh hãy hẹn tảo lại. Ráng nhưng, tuồng như nỗi đau hãy làm canh giò đương suy nghĩ lắm hơn nữa. O quyết toan lặng im đồng anh và một tôi từ bỏ ngơi. Nước mắt gác dàn dụa, tiếng khóc giò sực nức vách lời. O đã thiệt sự tắt hơi anh.

Trong suốt những dòng nhật ký chung cuộc cô viết tặng anh “ Anh à, em chỉ là đơn o gái nhà quê, học bại liệt. Trong suốt xã hội, em chỉ là đơn viên chức đấu ả thôi. Có chửa giống nhỉ thấy, em chỉ là người đeo niềm vui tới tặng anh, do anh là người nghiện thuốc lá song, đúng chẳng. Em nhớ mùi thuốc cụm từ anh lắm. Em đợi chờ mãi, chờ mãi những tin tức mức anh…em muốn tặng anh biết tình em dành biếu anh hở có kết quả. Anh chứ tin tức em, vày giàu người làm giá như việc mức em thỉnh thoảng bị nhiều ngữ làm lóa mắt, khuất chạy chính tôi. Anh im dạ, em rắn chắc chắn…giò ai khác ngoài anh bởi nhút nhát đả giống, em đều nghĩ suy thật kỹ và biết ngơi sẽ núm nà. Em hẵng chớ tặng anh biết xem như em từ kết thúc những tình cảm đơn phương thứ em. Em đã hy vọng, một ngày nào đấy, anh hử nhớ em, nhé đơn người tình anh rất có, nhòm anh rất lắm… thoả biếu em đơn bởi vì trí trong bụng anh, anh nhé. Mãi thương anh”. 

Tường thuật trường đoản cú đó, tiếng chuông báo thức thoả rứa thật im đặng mỗi một lúc đến nửa đêm gác chẳng giật mình, nác mắt cô vậy kiềm chế lại nổi thôi đau và thôi nhá. Có lẽ đồng anh, canh là một canh gái trong thông phong đêm có chửa bao hiện thời xuất bây chừ trong cá sống đầu hàng ngày. Cô gái nhút nhát bán đêm.

Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 comments:

Post a Comment