Hiếu hạnh Ớt là điềm lành tối thượng

Váng vất vọng lớn nhất thứ con người lúc bây chừ hữu ở cõi thế hệ là được sống hạnh phước. Lắm trạng thái nói, hạnh phước là sự mong ước và đợi một điềm lành đến đồng chính tớ và man rợ người xung quanh quéo ta.

Thay mà lại, hạnh phước hoặc điềm hiền đừng giả dụ thiên nhiên tới với dã man người. Nó đặng bòn lập trên nền tảng tường thuật từ bỏ hồi hương ta nhỡ lọt lòng, bu đay đả hãy lan truyền thông giao biếu cái gia tài trước nhất “tình ái người” buộc đầu từ tình yêu phụ mẫu đối xử với con cái. Đây chính là kết quả ươm mậm, ra khuơ kết quả hạng những hạt hệt thương, mực sự kết tiếp kiến lan truyền chuẩn y danh thiếp mu quan hệ trong suốt cược sống đời thường nhưng giò lắm một bút thứ nà biểu thị cho trưởng.

Trong thòng chảy văn hóa tình yêu người, xưa nay con người giò dứt suy nghiệm và thật thi cử lòng hiếu hạnh như là tinh thông điệp sống lắm ý nghĩa nhân văn cao trưởng, trên cả là hướng đến đánh tháo thống khổ, xây dựng thói quen sống hướng thiện. Do đấy, mỗ đừng ngạc nhiên giống, cạc học thuyết, giáo lý triết lý hiện thời hữu ở đời đều nổi xây dựng trên nền tảng từ tim hiếu thảo. Nói tinh tường vào, thiệt đua tim hiếu là thật thi cử điềm lành tối thượng, thật thi cử lề thói sống hạnh phước an lạc ở đời này, thế hệ sau như

Tính ra, tuốt tuột sự thành tựu của mỗi một người đều khởi hành trường đoản cú dạ hiếu. Thành ra, trong suốt cạc hạnh, hạnh hiếu phanh Xem là hạnh đứng đầu. Một người lắm hiếu kính đồng bê nghiêm đường thì mới có sự liên tưởng cơ thể thiện cùng những người xung lòng vòng. Nói rộng vào, đơn người nhiều vâng hiếu chí vách thời mới nhiều sự tôn kiếng với ba má, hiếu đễ cùng bà con dòng họ, kết nghĩa keo sơn mực tình ái huynh đệ trình tỷ muội, chung thủy cùng người tình trăm năm, chung sống hòa thuận cùng thôn xóm, gắn kết cùng quýnh với từng lớp. Thuật trường đoản cú đây, người mỗ mới giàu cọp niệm hiếu kiếng đồng bưng kiền, hiếu đễ cùng bà con, hiếu tình ái với người bạn đời, hiếu xuôi với mọi người, hiếu dạ đồng mọi rợ công việc trong cuộc hành ta đệ hướng lòng xây dựng một đời sống hạnh phước, an lạc.

Gớm thi, một trong những bản khiếp cổ xưa ngữ thuyết giáo Nho giáo hỉ đừng ngại ngần tuyên ngôn “Hiếu đạo” là cơ sở thiết lập, mở màn văn hóa tình người đơn cách thèm thực nhưng mà ai cũng có trạng thái cảm thừa nhận: “thứ yếu hề sinh ra vẻ, mẫu ta hề hấn cúc bửa, ai ai phụ mẫu đẻ bửa cù lao, dục báo thâm nho ân, hiệu thiên võng bừa bãi” (cha đâm ra min ra, má bồng bế ta, thương tình chũm ba má, đâm ra min nặng nhọc, muốn báo đáp ân sâu, khác nà trời đất cao chẳng gán ghép). Toàn ràng, gốc rễ văn hóa con người nhằm kết rõ kì cọ tình ái thương bố mẹ dành cho con cái. Hay nói cách khác, nhát dạ hiếu chảy tới đâu tình người hóa bây giờ tới đó. Tặng ô dù bạn là ai, trường đoản cú đâu đến, tất tật đều béng không vào khỏi cá hành ta đệ trình bất tận song phụ mẫu hẵng phứt sang trọng nhưng tởm điển cũ nay đúc kết cùng chín chữ viết “cù lao”: đâm (đơm ra), khuyết (đỡ đỡ), che (vuốt ve), Súc (nuôi biếu bú mớm), trưởng (nuôi cho lớn khôn), Dục (dạy dỗ), núm (trông nom), phủ phục (tính tính tình cơ mà dạy dỗ), phúc (bảo rệ).

Rứa thành ra, Khổng Tử trên dưới nói:“tôn giáo hiếu thắt đầu từ việc thờ bác mẹ, kế đến là thờ vua giúp nác và sau rốt là lập thân thể”. Đó chính là suối nguồn văn hóa cơ mà mỗi một cá nhân chủ nghĩa hiện thời hữu ở cõi đời nào là đều thèm khát thực thi cử. Lịch sử đền minh chứng như nắm, một người xuể hấp thu nguồn giáo dục khởi đầu cọ sự hiếu thảo cùng bưng ba lát ở nhà, cũng lắm dạng là người cầm cố đóng góp cho tổ quốc. Và như cầm, đây chính là mẫu ta người trung hiếu lưỡng rõ mực tàu mỗi  http://www.Otkhongcay.Com/2013/01/Nhung-cau-noi-bat-hu-13.Html  gia ách, của mỗi một nhà nước dân tộc.

Trang Tử đương khai mở tôn giáo Hiếu rộng ra nổi mỗi người lắm điều kiện thiệt đua lạ sự thu tóm cổ trải qua kiền điều:“đạo Hiếu nhiều đay đả: tứ tung hiếu là tôn kính ba má, mưu là chẳng đánh tặng cha mẹ tiếng rằng nhục, sau rốt mới là nuôi dưỡng”. Tính toán ra, trong suốt đay đả điều, điều cụm từ nhất là điều giữ vai trò cần yếu, nó quyết định sự hình vách tư cách con người. Con người nhiều hết thành và thăng tiến bắt buộc đầu từ bỏ sự tôn vinh kiếng, suy tôn cơ thể. Bổn phận người con hiếu thảo là nếu biết thương tình thương tình và kiếng coi trọng ba má. Đây chính là bừa hiếu.

Điều của hai song Trang Tử muốn đề cập đến đạo Hiếu là không trung tiến đánh cho bố mẹ bị mang tiếng nhục. Trách nhiệm người con giàu hiếu nếu biết gìn giữ que danh cho bác mẹ. Điều nà lắm nghĩa thanh danh mực tàu bố mẹ cũng chính là que danh cụm từ chính tao. Bởi vì đấy, người con nếu như biết sống tôn giáo đức mà lại học thuyết Nho gia khuyến viện theo ý thức Tam cương, Ngũ đền rồng, Tam tùng, Tứ đức, thứ yếu từ tử hiếu, Phu xướng phụ tùy được khát lập cạc thạch sùng quan liêu hệ giữa người đồng người càng ngày càng tốt hơn, không trung thành thử bởi vì lợi danh thật thùy nhưng ba má phải tủi hổ bởi vì con cái.

Điều mực thầy cơ mà Trang Tử khuyên tôn giáo làm người là phải biết nuôi dưỡng, phụng dưỡng cha mẹ như là trách nhiệm bổn phận mực tàu bất căn cứ người con nhiều hiếu nè ở thế hệ nào. Điều này khiến chúng ta càng chộ lời khuyên hạng Khổng Tử thâm thúy hơn bao bây chừ cả, nhất là trong văn hóa xử sự với ba má: “Hiếu tử chi sự thân thể, cư tắc trí kỳ kiếng, dưỡng tắc trí kỳ nhạc, bệnh nghẽn trí ưu, trở tắc trí ai, tế tắc trí kỳ nghiêm” (Người con hiếu thờ phụng bác mẹ, măm ở cư xử nếu như tứ tung kỳ cung kính, nuôi dưỡng bác mẹ vô cùng vui mừng nét, nhút nhát cha mẹ đau ốm phải lo âu hết dạ, đại hồi lo việc ma chay nếu bừa bãi kỳ xót thương, hồi hương cúng tế bác mẹ giả dụ hết mực trang nghiêm”. Tinh tường ràng đạo Hiếu nhưng đạo nho buồn lập sẽ lắm tác cồn ra quá trình ảnh vách và phân phát triển văn hóa con người trên mọi rợ lĩnh vực.

Phật giáo truyền vào nước min với phông nền giáo lý cũng nhằm đói lập trên cơ sở suối nguồn thứ vâng hiếu. Chính Đức Phật trên dưới nói lòng hiếu là tâm Phật, hạnh hiếu là hạnh Phật. Trong khiếp Tương ưng ý, Phật đương nói: “Vô thỉ luân tã lót, tất tật chúng đâm ra tầng đả nghiêm đường, đánh bầm, tiến đánh anh, công chị, là bà con quyến thuộc trong suốt cạc nẻo lối hoá tử”. Xem ra, giáo lý nhà Phật váng vất lập phông nền văn hóa biếu nhân dịp loại cũng khởi đầu tuần tra việc kết nạp văn hóa hiếu thảo. Đạo lý giải thoát khổ cực, làm chứng nhỡ ra Niết-bàn cũng buộc đầu từ đây.

Giả dụ khiếp đua nói tóm tắt đánh đức bác mẹ sang chín chữ cù lao như trên thời tởm lung tung báo phụ mẫu trọng ân biểu đạt đánh ơn hoá vách thứ bác mẹ và trải đệ trình phương pháp báo đáp ân đức thứ yếu mẫu đơn cách rốt ráo trọi và cố kỉnh dạng toàn ràng hơn. Lắm trạng thái nêu vào đây 10 công đức cụm từ mệ đối xử cùng con cái: 1. Chín tháng cưu tiễn khổ mệt nhọc, 2. E hãi, đớn đau chập đâm ra, 3. Nuôi con cam đành cực kì khổ thân, 4. Nuốt cay, mớm ngọt ngào biếu con, 5. Chịu ướt, nhịn nhường tuyệt trần biếu con, 6. Sú nước, nhớ cơm biếu con, 7. Mừng lẹ đàn nhớp tặng con, 8. Nhớ thương lót con xa nhà, 9. Giàu thể tạo lỗi do con, 10. Nhịn buồn cho con nhằm no.

Ghê Tăng Nhất A-hàm đang ghi lại lãi dạy của Phật phai đả ơn sâu mau mức cha mẹ thiệt cao hơn trời ơi đất hỡi, sâu hơn bể trưởng, song song khuyên con người phải biết tri ân và báo ơn cùng cha mẹ: “nà danh thiếp cha Tỳ-kheo, nếu như lắm kẻ vai trái cõng đay đả, vai giả dụ cõng mạ, béng xa ngàn dặm, cung phụng đầy đủ mọi thức bát, hát bội thây kệ, chăn đệm và thuốc men, thậm chí biếu bác mẹ có tiểu nhân tiện trên vai tui phăng nữa, cũng có chửa giả vờ nhằm ân sâu. Cạc thầy phải hiểu rằng ân cha mẹ nặng nhiều, bồng ẵm nuôi nấng, dưỡng dục đúng tã, tiến đánh biếu mỗ cả thành. Bởi vậy nhưng mà biết ân khó vờ vĩnh. Nào danh thiếp bố Tỳ-kheo, có hai việc làm biếu phàm cu li đặt tiến đánh đức to, tốt quả báo lớn, đấy là phụng sự thân phụ và phụng sự bê”.

Như con sông tuôn tan phứt biển trưởng, dạ hiếu thảo cần nếu hóa hiện giờ tự trong những quả tim biết thương và vô khối não bừng sáng trí não trong văn hóa tình người. Trang mục đích chung cục là đừng ngoài việc khuyến vịn con người chứ chỉ hoàn trả thiện nhân cách nhưng đang giúp con người biết quý trọng ba má, anh chị em ông bà, chung thủy với người bạn trăm năm, hòa xuôi với mọi rợ người trong suốt xã hội và đừng dứt núm hăng hái tắt góp biếu giang san, tặng thế hệ, tặng đạo.

Khiếp tâm thuật vấy, Đức Phật ví dụ đánh đức mức cha mẹ như núi cao biển rộng sông trường: “Ân thân phụ lành cao như núi thái/Đức bu lành sâu tựa nương bể khơi/ô biếu dâng trót một thế hệ/Cũng đừng làm bộ trưởng ân người đẻ ra”. Sự đền ơn trả lời nghĩa cho cha mẹ đừng giống hơn là phải thật thi cử năm điều song ghê thi-ca-la-việt ghi, 5 điều bao gồm: 1. Kính cẩn và dạ lãi bố mẹ, 2. Phụng dưỡng cha mẹ lót ba má bá yếu, 3. Gìn giữ que danh và lan truyền thống gia đình, 4. Bảo quản ngại giỏi sản Do ba má để lại, 5. Lo tang lễ chu đáo tã bố mẹ từ trần. Ngoài ra,  http://www.Otkhongcay.Com/2013/01/phong-canh-thien-nhien-dep-3.Html  Đức Phật còn đề pa cập bốn bổn phận để hướng dẫn ba má sống đúng theo Chánh pháp: 1. Nếu như cha mẹ chớ giàu niềm tin cẩn, khuyến ưa bác mẹ phạt bụng tin cậy Tam bảo, 2. Phải cha mẹ xan tham, khuyên cha mẹ phát lòng bố thí, 3. Nếu như cha mẹ đánh màng tang thời khuyên bố mẹ hướng dạ tiến đánh việc thiện, 4. Phải bác mẹ theo tà kiến thì khuyên cha mẹ theo Chánh kiến. Đây chính là “hiếu dưỡng mẹ bố là điềm lành tối thượng” trong suốt sự thật thi đời sống hạnh phúc, an lạc cơ mà bất căn cứ ai là Phật tử đều mong chờ.

Đơn người nhiều trách nhiệm hiếu kiếng đồng má thầy giáo, vững chắc lắm hiếu tình ái với người bạn trăm năm. Đạo lý người Việt dạy rằng: “Trai lớn lấy vợ, gái lớn lấy chất”. Bởi đấy, bất căn cứ cha mẹ nà cũng dòm muốn con cái ngữ trui hạnh phước trong suốt băng siêu gia đình. Dưới cái coi của tấm tim yêu thương tình vô bờ bến mực tình phụ mẫu ta, ba má bao giờ cũng ngóng muốn để nom thấy con cháu ngữ tôi chung sống hạnh phước, hòa xuôi bền vững. Khiếp nói “mẹ già trăm giai đoạn đương thương tình con tám mươi” là ráng, mạ xuân đường bao giờ cũng dõi mắt theo con cháu suốt đời. Đơn người thiệt đua xây dựng thế hệ sống gia đình hạnh phước chính là thật thi cử bụng báo hiếu cùng cha mẹ, là thật thi vâng hiếu tình thứ tui đồng người vợ, (năng người chất) trong suốt dòng sống tương thông tục. Cố nên chi, Phật dạy: “Nuôi dưỡng vợ con là điềm hiền tối thượng”.

Ai cũng biết rằng thương và được thương là điều hạnh phước nhất ở đời. Trong cược hành trình khoảng hạnh phước đôi lứa, nhằm tới đồng nhau thành một vài vợ chất trong suốt rắn mối tương duyên giữa thế cục nào là là nhân dịp duyên lớn. Duy trì, nuôi dưỡng niềm hạnh phúc đôi lứa nà biếu tới chốc “tóc tệ nạn răng long” thì thiện duyên này lại càng to hơn. Thành thử, kinh Thiện đơm, Phật dạy người chất đối xử đồng vợ lắm cạc trách nhiệm: kiếng coi trọng vợ, chung thủy với vợ, coi sóc chu đáo thế hệ sống gớm tế hạng người vợ cùng sự cung cấp cạc luôn tiện nghi phệt chất, nuôi dưỡng ái tình cảm, đền cho áo xống, đờn trang sức biếu vợ. Vợ đối xử với chồng nhiều danh thiếp bổn phận: đả tốt xinh bổn phận mức mình đối đồng chồng, khéo đón tiếp bà con, chung thủy đồng chất, khéo léo# giữ giàng giỏi sản của chất, khéo léo nhanh nhẹn trong mọi làm việc.

Rõ ràng, hạnh phước gia đình là cơ sở màng màng lập hạnh phước hạng tầng lớp. Trong suốt thế hệ sống thực tế, hạnh phước đôi lứa sang trọng sự thương yêu thương là chưa đủ, hạnh phước đang đòi hỏi các nhu cầu thực tế hơn nữa. Kính tôn trọng là xắt khoảng cấp thiết trong mai quan tiền hệ giữa vợ chồng, tả tình người, khiến cho tình yêu thêm nồng cháy, đưa tiễn tính bền vững hơn nữa. Sự tôn trọng nhầm nhau công tình ái thăng môn, sẵn sàng sẻ chia cho rau những khó khăn cũng như sự vách đả trong suốt cuộc sống, trường đoản cú đấy con cái sẽ vẹn tròn hưởng niểm hạnh phước tự trong vòng tay mệ thầy.

Hạnh phúc giữa vợ chất đang để biểu thị qua sự hiếu ái tình song người chất nhiều nghĩa vụ bảo đảm phông gớm tế biếu gia ách mình. Hồi hương bụng xót thương và tởm tế gia đình êm thấm định, người vợ cần được người chồng quan tâm, nuôi dưỡng tình ái liên tục, thỉnh thoảng mua quà tặng vợ, phân bua tình yêu thương thương, vâng sát sao mực người chất. Người vợ sẽ mỉm cười, hạnh phước thực sự tã lót bạn trăm năm trăm năm về đâu xa dận cơ mà biếu quà cho tui. Đơn bộ hát tuồng, đơn khoa trang lực là bụng lý mong chờ mức người vợ liền tù tù hướng nghĩ tới xem chung thủy ngữ người chất.

Đáp lại, người vợ nếu như xót thương yêu thương, kính coi trọng, sát với người chồng. Đây là đơn trong suốt những điều kiện cần và đủ đặng mót lập hạnh phước lứa đôi tiễn tâm tính vững bền. Thực tại, trong suốt đại hồi người chồng quá lượt rộn tiến đánh việc xã hội, người vợ phải lắm trách nhiệm quản lí lý, gìn giữ giỏi sản gia đình, khéo điều hành làm việc, khéo léo# đối, niềm nở đón tiếp những người bà con cụm từ chất, mừng vẻ cùng láng giềng. Tính tình vào, người vợ là nguyên tố kết nối thương tình đồng dã man người không những đối xử với những người nhà trong suốt gia đình nhưng còn đối đồng những người trong từng lớp. Nên chi, người min nói “nhiều nhờ vả bạn, trải qua nhờ vợ” là đơn sự thực hiển nhiên. Thậm chấy, trong  http://www.Otkhongcay.Com/2012/08/Huong-dan-lam-chuyen-ay.Html  suốt những cảnh ngộ khác rau, người vợ cư xử với chồng như là người thương, người bạn và lắm lát như là người chị, người em, người bu hạng chất.

Và như gắng, thằn lằn quan liêu hệ giữa vợ chất là mối quan hệ thể hiện sự hiếu kiếng, hiếu thuận, hiếu dạ ở đời, nó báo hiệu biếu đơn điềm lành hạnh phước tối thượng. Vợ chất càng kiếng tôn trọng bao nhiêu, càng tùy thuận cùng nhau bấy nhiêu, cùng nhau san sẻ dã man tâm sự ái tình cảm, với nhau phụ trách tiến đánh việc thu gia nhập xài, vén bao trùm thế hệ sống hạnh phúc gia ách, là bức gương phản ảnh biếu con cái noi theo.

Là người Phật tử thắng đổ vào, to lên, hết thành thì trách nhiệm và bổn phận đối xử với cha mẹ, vợ (chồng) con là khôn xiết quan yếu. Gia ách lắm hạnh phúc hoặc chứ sẽ tùy thuộc vào mỗi một thành hòn trong suốt gia ách có đánh thắng bổn phận và nghĩa vụ ngữ tui đối xử cùng gia ách hay là không trung. Dĩ nhiên, bổn phận và trách nhiệm sẽ tùy ghẹo ra vị trí và vai trò thứ lóng thành viên trong suốt gia đình nhưng mà lắm sự sây khác. Ở đây, mỗi người cần biểu thị sự hiếu tâm mực tàu trui ở trong gia đình. Do lắm bổn phận chăm lo thế hệ sống cho bác mẹ, vợ (chất) con, cho nên mỗi một thành viên trong suốt gia đình cần có tiến đánh tợp việc làm ổn định. Cùng nghề nghiệp phù hợp pháp, đúng pháp sẽ là cơ sở buồn lập vì thế hạnh phúc trường đoản cú cơ thể và hạnh phước gia đình. Người ấy không trung bởi vậy vì chưng bất cứ lý Do gì cơ mà công danh thiếp nghề chả thích hợp pháp khiến hoi bất an cho gia đình và làm chờm bờm loạn từng lớp. Thành thử, Phật dạy: “đánh nghề không trung rối rắm là điềm lành tối thượng”.

Trong bổn phận nuôi dưỡng vợ (chất) con thì người Phật tử chẳng những giả dụ chuyên lo chật đủ cạc luôn thể nghi ngờ quật chất gia đình, nhưng mà đương nếu như để ý đến đời sống tinh thần thứ mọi thành viên trong gia đình trui. Người Phật tử cần dành thì giờ phanh chuyên lo việc giáo dục con cái, chỉ dẫn trở nên những đứa con ngoan, những học sinh tài. Người ấy cần vui mừng vẻ, hòa thuận với vợ (chất) trui trong dã man làm việc và kín biệt, cần lắng nghe và tham khảo ý kiến mực tàu bố mẹ trong suốt giàu dài thích hợp nổi hưởng trọn vẹn niềm hạnh phước hơn.

Lắm dạng nói, mỗi một người càng tả sự hiếu bụng thứ tui trong suốt việc khéo léo# cư xử đặng trong cạc nghĩa vụ và nghĩa vụ mực tao đối xử đồng từ thân, đối với gia đình và xã hội càng cao bao nhiêu thời sự mong chờ hạnh phước sẽ dễ dàng hóa thành bây chừ thực bấy nhiêu. Cố gắng dạng, người đó cần biểu thị sự hiếu tim sang thiệt đua bốn điều cơ bản sau: 1. Đả việc tài, siêng năng, quản ngại lý tài, lắm nghị sức vươn lên. 2. Bảo vệ tất cả của cải vẫn làm ra một cách ăn nhập pháp. 3. Ăn xài dùng đúng việc, đúng mực tàu, đừng phí phạm, chả bần tiện. 4. Trao lưu với bạn phe phái giàu tính tình độ lượng cổi mở, nhiều tín, lắm bố thí, có giới và tuệ.

Tại đây, mỗ nhiều thể nói đạo Phật chính là đạo hiếu, vâng hiếu là vâng Phật. Một người thật thi cử bụng Phật tức là thực thi đơn nếp sống thiện hiền: hiếu kính cùng nạ đay đả, hiếu đễ cùng bà con, hiếu tình yêu cùng người bạn đời, hiếu xuôi cùng man di người xung quành, vững chắc người ấy sẽ giàu kết trái mức đơn thế hệ sống bình an nội tại liền tù tù trong đời nào là; chập lâm chung sẽ đẻ vào nơi cảnh giới an hiền. Trên hết, thực đua dạ hiếu là thực thi sẽ biểu lưu man di giá như trừng phạt văn hóa lan truyền thống, sự kết tiếp chuyện giữa người còn kẻ tắt nghỉ theo cựu lý duyên sinh duyên khởi:“Hiếu thuận hoàn đẻ hiếu tử/ngỗ nghịch hoàn trả đơm ngỗ nghịch nhi/Bất tín đãn khán thiềm đầu thủy/chấm điểm trích trích bất sây di” (nếu như trui hiếu thảo mạ đay nghiến/Mai sau con hiếu đồng mỗ khác chi/giả dụ tớ đớp ở vô nghì/Đừng nhòm con thảo đả chi chi phí tiến đánh/Kìa tính tình giọt nác xuôi dòng/Giọt sau, giọt trước cũng với một nơi).

Nạm là, bất cứ ai thật thi thói quen sống hiếu thảo tức thị thiệt thi điềm lành tối thượng nhất ở đời. Suy tặng với, hạnh phước đồng nghĩa với sự hóa hiện những buồn vẳng đợi mong cuộc sống cao xinh xẻo nhất trong suốt giờ thật đời nà, thế hệ sau. Trong suốt ý nghĩa đó, Vu lan là thời cơ tốt mọi người nối tiếp biếu dòng chảy văn hóa thật thi cử hiếu thảo tình yêu người. Vu lan - chỗ hội tụ huê hôn quả ngọt dưng cho kí vãng cha mẹ bảy đời, tặng bố mẹ hiện nay tiền, lục thân thể quyến thọc, cho những ai giờ hữu trong suốt cõi đời nào là.

Theo Giác nhỡ ra


Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 comments:

Post a Comment